Thiên hạ đệ nhất nịnh thần
Tác giả: Hồng Trần Huyễn
Tag: trọng sinh, giang hồ, cung đình, nữ cường, nữ cải nam trang, NP, sạch, sủng
–
Nữ chính kiếp trước là mệnh thiên nữ, lấy nhầm tra nam, trợ được hắn lên ngôi vị hoàng đế xong hắn liền phản bội nàng, cưới em gái nàng, xa cách nàng. Nữ chính không đau thương luỵ tình, chỉ có tiếc nuối mình lựa chọn sai người.
Trọng sinh sau, nữ chính khéo léo không trở thành quân cờ của gia tộc, cải nam trang bỏ nhà ra đi, gặp gỡ rất nhiều người mà sau này đều là những người cực kì nổi danh.
Nữ chủ gặp được một vị cao nhân, biết được bệnh của mình là mỗi khi nguyệt sự đến, đều rất thống khổ, cũng biết được vận mệnh của mình sẽ lấy 7 người chồng, là thất vị chi long, toàn bộ đều là dương năm dương nguyệt dương lịch sinh ra.
Vị cao nhân này chắc là hiện thân của tác giả, thích dẫn mối nhân duyên, thu mỹ nam cho con ruột.
Truyện viết không chắc tay lắm, xây dựng tình huống hơi có chút cẩu huyết ngây thơ, cảm thấy nữ chủ hơi tuỳ tiện, như việc mới gặp lần đầu, nàng đã cởi áo cho 2 vị nam tử xa lạ xem lưng, chứng minh thân phận thiên nữ, còn tiên đoán tương lai, nói là nằm mộng mà biết, ai tin nổi…
Trước lần đầu tiên phát sinh quan hệ với mỗi người chồng đều sẽ mộng xuân kiếp trước. Các anh rất thương yêu nữ chính, còn tranh nhau ai làm lớn, ai làm nhỏ, tranh nhau sủng nàng, vì nàng mà bỏ qua tự tôn nam nhân, sẵn sàng chung một vợ. Ai nấy đều là cực phẩm, mặt mày, dáng vóc, khí chất đều đẹp đến mê hồn, tác giả tả cũng hơi kĩ.
Người đầu tiên là tiểu sư thúc của nàng, cũng là người ít tuổi nhất, là ánh mặt trời thiếu niên hình, ba năm sau sẽ trở thành tiếng tăm lừng lẫy kiếm tuyệt Tiêu Sâm trong ngũ tuyệt. Theo di thơ người thân để lại, anh kí kết khế ước thiên mệnh với nữ chủ, cũng đối xử rất tốt với nàng.
Một lần anh trúng xuân dược, theo gợi ý của thần y Ngọc Lưu Thương, nàng cùng anh phát sinh quan hệ.
Người chồng thứ hai của nàng là Bích Túc, là một chuyên gia huyền thuật bị phong ấn, nữ chủ cứu anh, trở thành kí chủ của anh. Anh này có phần yêu mị, ban đầu hai người cũng không thân thiết, nhưng trải qua hoạn nạn gặp chân tình, anh vì trị bệnh cho nàng mà phát sinh quan hệ, sau nhất mực làm thê nô.
Người thứ ba là vị thần y luôn trị bệnh cho nữ chủ, y tuyệt trong ngũ tuyệt, sau tự tiến cử mình làm phương thuốc. Anh rất sớm đã gặp nàng, nhưng khi đó đối đãi nàng cũng rất bình thường. Vốn anh cho rằng mình không có tư tình nhi nữ, lưng chỉ mang một mối huyết hải thâm thù, ngoài miệng luôn mỉm cười, hành y cứu người, nhưng nội tâm lại cự nhân ngàn dặm, ôm một nỗi cô đơn, không muốn chia sẻ cùng ai, cuối cùng lại cầm lòng không đặng trước nàng.
Anh là lạnh lùng hồ ly hình; cùng Tiêu Sâm ngây ngô, cùng Bích Túc yêu nghiệt bất đồng, anh là ôn nhu, lại am hiểu tính kế, vô sỉ mà bình tĩnh đứng đắn như không.
Sau này trong đám chồng nữ chính, anh mặc dù không phải lớn tuổi nhất, nhưng lại được mọi người coi trọng nhất.
Người thứ tư là Đông Phương Mẫn, vô sỉ âm hiểm hồ ly hình, là huyền tuyệt trong ngũ tuyệt, bạn thân của Ngọc Lưu Thương, sư huynh của Bích Túc, nhìn thì phong lưu phóng khoáng, thâm tàng bất lộ, trong khung lại quỷ dị, thích làm theo ý mình. Nữ chính với anh là một đôi oan gia, gặp nhau là tranh chấp, nữ chính cho rằng anh quá kiêu ngạo, mưu mẹo, nham hiểm, vô liêm sỉ.
Ban đầu là hắn luôn trêu ghẹo chuyện của sư đệ và bạn thân với nàng, thuận thế đẩy họ về phía nữ chính, sau lại hãm luôn tâm của bản thân.
Ban đầu chỉ là hắn thích trêu chọc nàng, nhìn nàng tức giận, sau lại phát hiện nàng quả thật là tri âm tri kỉ, hiểu biết con người hắn, bất tri bất giác đi sâu vào lòng hắn. Lần đầu tiên trước một người con gái, hắn nảy sinh cảm giác ôn nhu.
Xác định xong, hắn liền mặt dày theo đuổi, nàng đã nhận huynh đệ của hắn, nếu số mệnh nàng là có 7 người chồng, vừa vặn hắn phù hợp điều kiện, cớ sao không chấp nhận thêm hắn.
Đêm động phòng hoa chúc của nàng với Tiêu Sâm, hắn lại chạy đến. Hôm sau, đội ngũ phu quân của nàng lại hơn một người.
Câu chuyện của 2 anh chồng hồ ly này là hấp dẫn nhất trong mấy anh. Tội nghiệp anh Bích Túc, cướp nhà khó phòng, phòng lang y, phòng sư huynh…
Người thứ năm là hoàng tử Bắc Cung Dật, là chiến tuyệt trong ngũ tuyệt, cũng là em trai chồng trước của nàng, kiếp trước cùng nàng thượng chiến trường, kề vai sát cánh, cùng trải qua sinh tử, vì mến tài mà từng xin hoàng huynh thú nàng, nhưng tất nhiên là bị từ chối.
Người thứ sáu là hoàng tử Sở Mộ Vân, là người lớn tuổi nhất, hắn cần nàng trở thành vị hôn thê, hoàn toàn vì lợi ích chính trị, sau lại vì nàng mà buông tha cho ngôi báu.
Người thứ bảy là Lâm Hi Hàn, đệ nhất mĩ nam tử, là nghệ tuyệt trong ngũ tuyệt, không gì là không biết, không gì là không giỏi, võ công, huyền thuật, thi thơ, nữ công gia chánh… Hai đứa con đầu của nàng cũng là hắn giúp nàng đỡ đẻ, sau còn làm một siêu cấp vú em.
Ngoài ra, thân phận của hắn còn là người anh trai thất lạc nhiều năm của Bích Túc, ba năm trước từng gặp nhau nhưng chưa nhận ra thân phận, Bích Túc còn là mục tiêu ám sát của anh, nghĩ đến đó thôi đã thấy hối hận rồi.
Ban đầu anh cũng không thích nữ chủ cho lắm, sau lại vì nàng mà phế một cánh tay.
Kết thúc khá mĩ mãn, nữ chủ có bệnh lạ, năng lực mạnh, thời gian mang thai ngắn, lầu đầu sinh đôi, lần thứ hai sinh ba, sau nhiều lần sinh sản xong ra một đống con. Cuối cùng vợ chồng để con ở nhà cho ông bà già chăm, bỏ ra ngoài tiêu dao khoái hoạt.